Lịch sử chính thống dạy chúng ta rằng: Anh em nhà Wright là những người đầu tiên chinh phục bầu trời vào năm 1903 tại Kitty Hawk. Trước đó, giấc mơ bay của loài người chỉ giới hạn trong những quả khinh khí cầu thô sơ hoặc những đôi cánh sáp của Icarus trong thần thoại.
Nhưng nếu chúng ta nhìn sang phương Đông, cụ thể là lục địa Ấn Độ, câu chuyện lại hoàn toàn khác.
Trong các thư viện phủ bụi thời gian, nằm rải rác trong những văn bản tiếng Phạn (Sanskrit) có niên đại hàng ngàn năm, là những mô tả chi tiết đến rợn người về các thiết bị bay được gọi là Vimana. Không phải là những chiếc thảm bay phép thuật hay những cỗ xe ngựa kéo bởi thần thú, Vimana được mô tả như những cỗ máy cơ khí phức tạp: Được làm bằng kim loại, phát ra tiếng gầm rú như sấm sét, và sở hữu những vũ khí hủy diệt có sức công phá tương đương... bom nguyên tử.
Tại The Genesis Block, chúng tôi đặt ra câu hỏi: Phải chăng nhân loại đã từng đạt đến trình độ văn minh hàng không vũ trụ từ 5000 năm trước, để rồi bị xóa sổ và lãng quên?
1. Dấu Vết Trong Sử Thi: Những Cuộc Không Chiến Tiền Sử
Nếu bạn đọc Mahabharata hay Ramayana - hai bộ sử thi vĩ đại nhất của Ấn Độ - với tư duy của một kỹ sư hiện đại, bạn sẽ thấy những điều kỳ lạ.
Trong Ramayana, quỷ vương Ravana sở hữu một thiết bị bay gọi là Pushpaka Vimana. Nó không vỗ cánh như chim. Hãy xem cách nó được mô tả:
"Chiếc Vimana rực rỡ ấy bay lên bầu trời với tiếng ồn khủng khiếp. Nó trông giống như một đám mây đen sấm sét... Nó có thể bay lơ lửng, di chuyển với tốc độ của gió, và tuân theo ý nghĩ của người điều khiển."
Còn trong Mahabharata, các cuộc chiến giữa các vị thần và asura (quỷ thần) không diễn ra bằng gươm giáo dưới đất, mà là các cuộc Dogfight (Không chiến) trên bầu trời.
Các Vimana bắn ra những "trục sắt rực lửa" (tên lửa?) có độ sáng bằng "mười ngàn mặt trời".
Chúng có khả năng tàng hình trước mắt kẻ thù (công nghệ Stealth?).
Chúng có thể bay ra ngoài không gian và lặn xuống dưới nước.
Các học giả phương Tây thế kỷ 19 thường gạt bỏ những chi tiết này, coi đó là sự phóng đại của thi ca. Nhưng ngày nay, khi đối chiếu với công nghệ UFO/UAP, những mô tả này lại trùng khớp một cách đáng sợ với các đặc tính của đĩa bay: Khả năng thay đổi hướng đột ngột, phát sáng và gây nhiễu loạn không khí.x
![]() |
| Các bức tranh cổ hoặc tranh nghệ thuật mô tả cảnh Rama và Sita trở về trên chiếc Pushpaka Vimana lộng lẫy như một cung điện bay. |
2. Vaimānika Shāstra: Sách Hướng Dẫn Sử Dụng Hay Bản Vẽ Kỹ Thuật?
Nếu sử thi chỉ là chuyện kể, thì Vaimānika Shāstra (Khoa học về Hàng không) chính là "sách giáo khoa" kỹ thuật.
Được cho là biên soạn bởi hiền triết Bharadwaja, văn bản này không kể chuyện thần thoại. Nó khô khan, chi tiết và đầy tính kỹ thuật. Nó liệt kê:
Cấu tạo: Vimana phải được làm bằng Raja Lohas (một loại hợp kim chịu nhiệt gồm 3 kim loại khác nhau).
Phân loại: Có 4 loại Vimana chính: Shakuna Vimana, Sundara Vimana, Rukma Vimana, và Tripura Vimana.
Bí mật phi công: Văn bản liệt kê 32 bí mật mà một phi công (Yantri) phải biết, bao gồm:
Maantrika: Cách sử dụng thần chú để vận hành.
Adrishya: Cách làm cho Vimana trở nên vô hình (bằng cách bẻ cong luồng ánh sáng xung quanh - tương tự nguyên lý tàng hình quang học hiện đại).
Paroksha: Cách làm tê liệt Vimana của đối phương.
Một trong những bản vẽ được phục dựng từ mô tả của Shakuna Vimana trông giống hệt một chiếc máy bay hiện đại với cánh, đuôi và khoang lái. Trong khi đó, Rukma Vimana lại có hình dáng đĩa bay hình nón.
Điều đáng kinh ngạc là văn bản này đề cập đến các loại gương và thấu kính (Darpana) dùng để thu năng lượng mặt trời hoặc phát hiện khí độc – những công nghệ mà mãi đến thế kỷ 20 chúng ta mới bắt đầu hiểu rõ.
![]() |
| Bản vẽ kỹ thuật của Shakuna Vimana từ ấn bản Vaimānika Shāstra năm 1923, cho thấy cánh, đuôi và cánh quạt. |
3. Bí Mật Động Cơ: Xoáy Thủy Ngân (Mercury Vortex Engine)
Nếu Vimana chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, tại sao các tác giả cổ đại lại mô tả cơ chế động cơ một cách cụ thể và... kỳ lạ đến thế? Trong Samarangana Sutradhara (một văn bản kiến trúc cổ khác), có đoạn mô tả:
"Bên trong thân máy bay hình tròn, hãy đặt động cơ thủy ngân với nồi hơi nung nóng bằng sắt bên dưới. Nhờ sức mạnh tiềm ẩn trong thủy ngân làm quay cơn lốc xoáy chuyển động, một người đàn ông ngồi bên trong có thể du hành một quãng đường dài trên bầu trời."
Khoa Học Hiện Đại Nói Gì?
Ban đầu, các nhà khoa học phương Tây cười nhạo ý tưởng dùng thủy ngân làm nhiên liệu. Nhưng đến thập niên 1970, NASA và các cơ quan hàng không vũ trụ bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu về Động cơ đẩy ion (Ion Propulsion).
Nguyên lý: Thủy ngân (Mercury) là một kim loại lỏng dẫn điện cực tốt. Khi bị ion hóa và quay ở tốc độ cực cao trong một từ trường mạnh, nó có thể tạo ra lực đẩy phản trọng lực (anti-gravity) hoặc lực đẩy plasma.
Sự trùng hợp: NASA đã thực sự phát triển các động cơ ion sử dụng hơi thủy ngân trong các sứ mệnh không gian đầu tiên (như SERT-1 năm 1964).
Phải chăng "cơn lốc xoáy chuyển động" trong văn bản cổ chính là cách người xưa miêu tả một tuabin quay tạo ra từ trường plasma? Nếu đúng như vậy, người Ấn Độ cổ đại không hề mơ mộng. Họ đang mô tả một công nghệ năng lượng sạch và mạnh mẽ mà chúng ta mới chỉ bắt đầu tái khám phá.
4. Kết Nối Với Đức Quốc Xã Và "Die Glocke"
Câu chuyện về Vimana càng trở nên ly kỳ hơn khi chúng ta nhìn vào Thế chiến II. Có nhiều tài liệu cho thấy các nhà khoa học Đức Quốc xã (bao gồm Wernher von Braun, cha đẻ của chương trình không gian Mỹ sau này) đã nghiên cứu rất kỹ các văn bản tiếng Phạn này.
Dự án bí mật "Die Glocke" (Cái Chuông) của Đức Quốc xã được mô tả là một thiết bị hình chuông, sử dụng hai xi-lanh quay ngược chiều chứa đầy một chất lỏng kim loại màu tím gọi là "Xerum 525" (được cho là một dạng hợp chất thủy ngân).
Mục đích của Die Glocke: Tạo ra lực phản trọng lực và bẻ cong không thời gian.
Điểm tương đồng: Cấu trúc và nguyên lý của Die Glocke giống hệt mô tả về động cơ Vimana trong Vaimānika Shāstra.
Liệu Đức Quốc xã đã tìm thấy những bản thiết kế thất truyền này tại Tây Tạng và cố gắng hiện thực hóa chúng?
5. Lời Kết: Di Sản Bị Lãng Quên Hay Cảnh Báo Cho Tương Lai?
Cho đến nay, Vaimānika Shāstra vẫn là tâm điểm tranh cãi. Giới khoa học chính thống, điển hình là nghiên cứu của Viện Khoa học Ấn Độ (IISc) năm 1974, cho rằng cuốn sách này thực chất được viết vào đầu thế kỷ 20 thông qua phương pháp "kênh tâm linh" (channeling) và các thiết kế bên trong không thể bay được theo nguyên lý khí động học hiện đại.
Tuy nhiên, lời giải thích đó vẫn chưa thỏa đáng với những mô tả về hợp kim, gương hấp thụ năng lượng và tác chiến điện tử. Có thể chúng ta đang cố gắng giải mã công nghệ của một nền văn minh cấp cao (Type I hoặc Type II) bằng tư duy của một nền văn minh mới chớm nở.
Dù là sự thật lịch sử hay chỉ là khoa học viễn tưởng thời cổ đại, Vimana vẫn để lại cho chúng ta một câu hỏi lớn: Nếu nhân loại đã từng bay cao đến thế trong quá khứ, điều gì đã khiến chúng ta rơi xuống mặt đất và phải bắt đầu lại từ đầu? Phải chăng chính những vũ khí hủy diệt trên các Vimana ấy đã dẫn đến sự sụp đổ của nền văn minh tiền sử?
Bạn nghĩ sao?
Vimana là phi thuyền của người ngoài hành tinh (Ancient Aliens), sản phẩm của một nền văn minh nhân loại đã mất (như Atlantis), hay chỉ là trí tưởng tượng phong phú của người xưa?
Hãy chia sẻ quan điểm của bạn tại phần bình luận bên dưới.
Tác giả: Ban Nghiên Cứu The Genesis Block Nguồn tham khảo: Vaimānika Shāstra, Ramayana, Tài liệu NASA về động cơ Ion.



